cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao
Chương 2: Cô dâu xung hỉ. Quân Dao mặc váy cưới, được một chiếc xe sang trọng đưa về biệt thự nhà họ Cố. Không có lễ cưới nào cả, chỉ có một mình cô ngồi trong phòng, im lặng đợi, dõi theo thời gian dài đằng đẵng. Đến khi Quân Dao quá mệt, dựa lưng vào thành
Nội dung truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Quân Dao của tác giả Thảo Nhiên -. Bàn trắng tay nõn nhỏ nhắn của cô ghì chặt tay anh, ghé sát môi vào bên tai người nam nhi: "Cố thiếu gia, anh kém chất lượng vờ như vậy có vui không?" Ánh mắt âm trầm của người nam nhi
Bạn đang đọc bộ truyện Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa tại truyenchu.vn. Quân Dao bĩu môi, hậm hực đi vào phòng ngủ. Anh gọi bác sĩ đến kiểm tra tình hình cho cô, bác sĩ sau khi kiểm tra cho Quân Dao thì đột nhiên nở nụ cười thật tươi.
Quân Dao dẫn Từ Mạn Nhu vào căn tin, lấy cho mỗi người một cây kem vị dâu, hai cô gái xinh đẹp ngồi cạnh nhau, thu hút vô số ánh nhìn. Cố thiếu phu nhân mọi người đều đã biết, dĩ nhiên không ai dám lớn gan mơ tưởng, nhưng cô gái xinh đẹp trong veo như giọt sương mai kia
Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Cố Khang Dật - Hoắc Vi Vũ- Thảo Nhiên- Quân Dao - Cố Tư bạch . "Cố thiếu gia, anh giả vờ như thế có vui không?" Ánh mắt âm trầm của người đàn ông lóe lên tia hứng thú, anh lật tay, biến bị động thành chủ động, khuôn mặt kề
Site De Rencontre Entièrement Gratuit Pour Tous. Quân Dao ghì chặt tay người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn của cô siết thật chặt, từ từ ghé sát môi vào bên tai anh ta“Anh Cố, anh giả vờ như vậy thấy vui không?”Ánh nhìn âm trầm của người đàn ông lóe lên tia phấn khích, anh trở tay lại, giờ anh là người chủ động, khuôn mặt kề sát vào cô. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô“Em thử nói xem?”.
Please enable cookies. Error 1016 Ray ID 7d5bbf309a83b791 • 2023-06-11 175915 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Cloudflare is currently unable to resolve your requested domain What can I do? If you are a visitor of this websitePlease try again in a few you are the owner of this websiteCheck your DNS settings. If you are using a CNAME origin record, make sure it is valid and resolvable. Additional troubleshooting information here. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d5bbf309a83b791 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa – Nhảy hố truyện Tác giảThảo Nhiên Thể loại Ngôn tình, sủng Mô tả Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa của tác giả Thảo Nhiên Quân Dao ghì chặt tay người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn của cô siết thật chặt, từ từ ghé sát môi vào bên tai anh ta “Anh Cố, anh giả vờ như vậy thấy có vui không?” Ánh nhìn âm trầm của người đàn ông lóe lên tia phấn khích, anh trở tay lại, giờ anh là người chủ động, khuôn mặt kề sát vào cô. Hơi thở có chút gấp gáp đầy nam tính quấn quanh cô “Em thử nói xem?” *** Đọc truyện tương tự Dụ dỗ đại luật sư cập nhật nhanh nhất trên – Nhảy hố truyện Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé! Các bạn vào group facebook để nhảy hố nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Thảo Nhiên Thể loại Ngôn tình Tình trạng Hoàn thành Số chương 135 Nguồn Dreame Lượt đọc 382,069 Cập nhật 21/02/2022 Truyện Cố thiếu gia đừng giả vờ nữa - Cố Khang Dật - Hoắc Vi Vũ- Thảo Nhiên- Quân Dao - Cố Tư bạchBàn tay trắng nõn nhỏ nhắn của cô ghì chặt tay anh, ghé sát môi vào bên tai người đàn ông "Cố thiếu gia, anh giả vờ như thế có vui không?" Ánh mắt âm trầm của người đàn ông lóe lên tia hứng thú, anh lật tay, biến bị động thành chủ động, khuôn mặt kề sát mặt cô trong gang tấc. Hơi thở nam tính cùng mùi hương nhàn nhạt bao vây cô. "Em thử nói xem?" Advertisement KB Lượt đọc 0 Last edited 10/12/2021
Quân Dao chần chừ một chút rồi ngồi xuống, dù sao CỐ Tư Bạch cũng đang bị thương nặng, nếu chẳng may anh muốn giở trò gì, cô cũng đối phó hồ nhiệm vụ của cô là chăm sóc anh, đó không chỉ là nhiệm vụ đơn thuần, mà còn là tự do nửa đời sau của cô nữa thấy Quân Dao rón rén ngồi ở góc giường, CỐ Tư Bạch cong khóe môi, anh với tay tắt đèn bàn, giọng nói trầm ấm vang lên.“Đi ngủ thôi.” Quân Dao thấp thỏm nằm ngay đơ như khúc gỗ, không dám nhúc bên kia Cố Tư Bạch cũng nằm thắng người, giữa hai người là một khoảng rộng mênh lúc sau, nghe thấy hơi thở đều đều, nhè nhẹ của Cố Tư Bạch, Quân Dao mới thở phào nhẹ nhõm, thả lòng người, dần dần chìm vào giấc sớm hôm chuông điện thoại vang lên inh ỏi làm Quân Dao giật mình bật dậy, cô đã quen dậy sớm để chăm sóc CỐ Tư Bạch rồi.“Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút đi.” Quân Dao đang mơ màng ngái ngủ, nghe thấy vậy liền gật gù, nằm mấy giây sau, khi thần trí đã dần thanh tỉnh, cô đột nhiên giật bắn mình, mở trừng ràng hôm qua cô một góc giường, Cố Tư Bạch một góc giường, vậy mà tại sao sáng nay tỉnh dậy lại thấy cô đã lăn đến bên góc giường của Cố Tư Bạch rồi, lại còn rúc vào lòng người ta, gối đầu lên tay người ta ngủ nữa chứ? Quân Dao hận không thể cắn lưỡi chết ngay lập cô đỏ đến tận mang tai, hất chăn vùng dậy chạy biến vào nhà mình trong gương, cô lắc đầu thật mạnh để quên đi chuyện xấu hổ vừa khi ở trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ mới lò dò đi ra, cô thấy Cố Tư Bạch đang nằm trên giường, thong thả nhắn tin điện bước đến bên giường, CỐ làm ra vẻ tự nhiên.“Anh nằm xuống đi, tôi đi lấy đồ ăn sáng” “Không cần đâu, em ngồi đó đi”.Hả? Quân Dao cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nghĩ có lẽ anh đã phải nhịn nhiều năm nên giờ chưa quen với chế độ sinh hoạt bình thường, vì vậy đành lúi húi dọn dẹp lại chăn gối cho phẳng phiu một chút, rồi đi bê một chậu nước ấm đến. “Giờ anh tỉnh rồi, anh tự làm nhé”.“Em nhẫn tâm để một người bị thương nặng tự chăm sóc mình sao?” Anh ngẩng đầu, thản nhiên nặng cái đầu anh, lúc trước cô tưởng anh bất tỉnh thật nên mới chăm sóc như thế, còn bắt cô phải lau người cho sớm biết anh chỉ giả vờ, vậy thì cô sẽ mặc kệ nào đó mặt thật dày, hơi ngẩng đầu, đưa mặt về phía Quân Dao, cô đành phải vắt cái khăn ấm trong tay, lau loạn xạ vài cái trên mặt cho dù bị cô giày vò như thế, nhưng khi buông chiếc khăn mặt ra, anh vẫn giữ được vẻ đẹp trai rạng ngời, khóe môi còn hơi cong lên.“Hóa ra bình thường Cố thiếu phu nhân chăm sóc chồng mình như này ư?” “Ai là Cố thiếu phu nhân chứ? Tôi gà đến để xung hỉ, anh nhớ đó” Cô trừng lúc này có tiếng gõ cửa phòng, Quân Dao quýnh lên.“Mau nằm xuống đi.” Vừa nói cô vừa chạy đi lấy kim truyền.“Không sao đâu, em ra ngoài đi, Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng thôi.” Quân Dao thở phào nhẹ nhõm, mở cửa ló đầu ra, đúng là Tiểu Hoa đang bưng một khay đồ ăn sáng thơm phức.“Thiếu phu nhân, tôi đưa đồ ăn sáng, thiếu phu nhân bận rộn chăm sóc thiếu gia, từ giờ một ngày ba bữa tối sẽ đưa đồ ăn lên, thiếu phu nhân yên tâm chăm sóc thiếu gia ạ”.Quân Dao lơ mơ nhận khay đồ ăn từ tay Tiểu Hoa, sau đó đóng cửa đi nghiêng đầu suy nghĩ, tại sao Tiểu Hoa biết mà đưa đồ ăn sáng lên? Tại sao Tiểu Hoa nói từ giờ cô không cần xuống nhà nữa mà ngày ba bữa cô ấy sẽ mang đồ ăn lên cho Không thể nào là Trương Tuyết Thanh dặn dò được, bà ta chỉ mong cô đi đâu đó khuất mắt để hại Cố thiếu gia chỉ còn lại duy nhất một người – Cố Tư lẽ… Nhìn Quân Dao đứng giữa phòng, nghiêng đầu chau mày suy nghĩ, trên tay là khay đồ ăn bốc khói, Cố Tư Bạch lên tiếng.“Đừng nghĩ nữa, là tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến.” Quân Dao suýt chút nữa làm đổ cả khay thức ăn, cái khay hơi chao đảo, may mà không việc bưng khay đặt lên bàn gần đầu giường, hỏi lại.“Anh bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến?” “Ù.” “Tiểu Hoa biết anh tỉnh lại rồi, hóa ra ngoài tôi ra cũng có người biết à?” Đột nhiên khóe môi Quân Dao hơi trễ xuống, đột nhiên cô cảm thấy có chút thất vọng, không biết tại sao hôm qua cô cứ nghĩ vì mình cũng có xíu xiu quan trọng nên biết và giữ bí mật to lớn này cho Cố thiếu gia, không ngờ hóa ra cũng có người khác nét mặt có chút mất mát của Quân Dao, anh liền lên tiếng.“Em ghen à?” “Ghen?” Quân Dao chỉ vào người mình.“Anh ấm đầu à, tôi với anh mới quen nhau một ngày, ghen tuông gì đây?” “Vậy tại sao khi nghe tôi nói tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn đến em lại có vẻ không vui?” “Ai bảo thế?” Quân Dao cứng miệng, “Chỉ là tôi đang suy nghĩ thôi.” “Suy nghĩ gì?” “Suy nghĩ gì kệ tôi, anh quản được à?” Vừa nói Quân Dao vừa bưng bát cháo đến bên, múc một thìa, thổi phù phù rồi đưa đến trước mặt Cố Tư hơi trừng mắt ra hiệu cho anh mau ăn Cố Tư Bạch lắc đầu, nói.“Tôi chưa đánh răng”.Thật muốn đánh cho anh một trận trong lòng thôi, Quân Dao đâu dám nói ra, cô dìu anh vào nhà vệ sinh, còn phải đứng ngoài cửa trông chừng kéo anh bị ngã hay bị gì lúc sau, Cố Tư Bạch bước ra, khuôn mặt anh còn vài giọt nước nhỏ li ti đọng lại, giống như sương mai đọng trên cánh Dao thật muốn gõ đầu mình một cái, sao đột nhiên lại đi so sánh kì quặc như vậy chứ? Cô đỡ anh trở lại giường, sau đó bắt đầu đút cháo cho anh ăn, cũng quen với việc này rồi nên cô không có ý kiến đến thìa cháo thứ ba, đang đưa đến bên môi Cố Tư Bạch, cô đột nhiên rụt tay lại, làm người nào đó há miệng ra lại phải ngậm vào, dáng vẻ không Quân Dao đầu để tâm chuyện ấy, cô hỏi.“Anh không hề ra khỏi phòng, vậy làm sao báo Tiểu Hoa được, Tiểu Hoa cũng không tỏ vẻ bất ngờ hay SỢ sệt, chứng tỏ đã biết lâu rồi, đúng không?” Cố Tư Bạch hơi mỉm cười.“Thông minh lắm.” Quân Dao trọn tròn mắt, vậy là cô đoán đúng ư? “Tiểu Hoa đã biết anh giả bệnh từ trước?” Cố Tư Bạch gật đầu, anh nhìn cô chăm chú.“Tôi tỉnh rồi thì đâu muốn người khác nhìn thấy hết cơ thể mình nữa.” Mắt Quân Dao càng trừng lớn, anh đang nói cái gì vậy hả? Ba tháng qua, suốt ba tháng trời, ngày nào có cũng phải “nhìn” anh tay Quân Dao siết chặt, hận không thể cắn chết người đối diện.“Em thì khác, vì em là vợ tôi, trước sau gì cũng nhìn thấy cả thôi.” Cố Tư Bạch sợ lửa cháy chưa đủ lớn, tiếp tục thêm dầu.“Cái đồ đáng chết nhà anh, hôm nay tôi liều mạng với anh!!!”Quân Dao chần chừ một chút rồi ngồi xuống, dù sao CỐ Tư Bạch cũng đang bị thương nặng, nếu chẳng may anh muốn giở trò gì, cô cũng đối phó hồ nhiệm vụ của cô là chăm sóc anh, đó không chỉ là nhiệm vụ đơn thuần, mà còn là tự do nửa đời sau của cô nữa thấy Quân Dao rón rén ngồi ở góc giường, CỐ Tư Bạch cong khóe môi, anh với tay tắt đèn bàn, giọng nói trầm ấm vang lên.“Đi ngủ thôi.” Quân Dao thấp thỏm nằm ngay đơ như khúc gỗ, không dám nhúc bên kia Cố Tư Bạch cũng nằm thắng người, giữa hai người là một khoảng rộng mênh lúc sau, nghe thấy hơi thở đều đều, nhè nhẹ của Cố Tư Bạch, Quân Dao mới thở phào nhẹ nhõm, thả lòng người, dần dần chìm vào giấc sớm hôm chuông điện thoại vang lên inh ỏi làm Quân Dao giật mình bật dậy, cô đã quen dậy sớm để chăm sóc CỐ Tư Bạch rồi.“Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút đi.” Quân Dao đang mơ màng ngái ngủ, nghe thấy vậy liền gật gù, nằm mấy giây sau, khi thần trí đã dần thanh tỉnh, cô đột nhiên giật bắn mình, mở trừng ràng hôm qua cô một góc giường, Cố Tư Bạch một góc giường, vậy mà tại sao sáng nay tỉnh dậy lại thấy cô đã lăn đến bên góc giường của Cố Tư Bạch rồi, lại còn rúc vào lòng người ta, gối đầu lên tay người ta ngủ nữa chứ? Quân Dao hận không thể cắn lưỡi chết ngay lập cô đỏ đến tận mang tai, hất chăn vùng dậy chạy biến vào nhà mình trong gương, cô lắc đầu thật mạnh để quên đi chuyện xấu hổ vừa khi ở trong nhà tắm cả tiếng đồng hồ mới lò dò đi ra, cô thấy Cố Tư Bạch đang nằm trên giường, thong thả nhắn tin điện bước đến bên giường, CỐ làm ra vẻ tự nhiên.“Anh nằm xuống đi, tôi đi lấy đồ ăn sáng” “Không cần đâu, em ngồi đó đi”.Hả? Quân Dao cảm thấy khó hiểu, nhưng lại nghĩ có lẽ anh đã phải nhịn nhiều năm nên giờ chưa quen với chế độ sinh hoạt bình thường, vì vậy đành lúi húi dọn dẹp lại chăn gối cho phẳng phiu một chút, rồi đi bê một chậu nước ấm đến.“Giờ anh tỉnh rồi, anh tự làm nhé”.“Em nhẫn tâm để một người bị thương nặng tự chăm sóc mình sao?” Anh ngẩng đầu, thản nhiên nặng cái đầu anh, lúc trước cô tưởng anh bất tỉnh thật nên mới chăm sóc như thế, còn bắt cô phải lau người cho sớm biết anh chỉ giả vờ, vậy thì cô sẽ mặc kệ nào đó mặt thật dày, hơi ngẩng đầu, đưa mặt về phía Quân Dao, cô đành phải vắt cái khăn ấm trong tay, lau loạn xạ vài cái trên mặt cho dù bị cô giày vò như thế, nhưng khi buông chiếc khăn mặt ra, anh vẫn giữ được vẻ đẹp trai rạng ngời, khóe môi còn hơi cong lên.“Hóa ra bình thường Cố thiếu phu nhân chăm sóc chồng mình như này ư?” “Ai là Cố thiếu phu nhân chứ? Tôi gà đến để xung hỉ, anh nhớ đó” Cô trừng lúc này có tiếng gõ cửa phòng, Quân Dao quýnh lên.“Mau nằm xuống đi.” Vừa nói cô vừa chạy đi lấy kim truyền.“Không sao đâu, em ra ngoài đi, Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng thôi.” Quân Dao thở phào nhẹ nhõm, mở cửa ló đầu ra, đúng là Tiểu Hoa đang bưng một khay đồ ăn sáng thơm phức.“Thiếu phu nhân, tôi đưa đồ ăn sáng, thiếu phu nhân bận rộn chăm sóc thiếu gia, từ giờ một ngày ba bữa tối sẽ đưa đồ ăn lên, thiếu phu nhân yên tâm chăm sóc thiếu gia ạ”.Quân Dao lơ mơ nhận khay đồ ăn từ tay Tiểu Hoa, sau đó đóng cửa đi nghiêng đầu suy nghĩ, tại sao Tiểu Hoa biết mà đưa đồ ăn sáng lên? Tại sao Tiểu Hoa nói từ giờ cô không cần xuống nhà nữa mà ngày ba bữa cô ấy sẽ mang đồ ăn lên cho Không thể nào là Trương Tuyết Thanh dặn dò được, bà ta chỉ mong cô đi đâu đó khuất mắt để hại Cố thiếu gia chỉ còn lại duy nhất một người – Cố Tư lẽ… Nhìn Quân Dao đứng giữa phòng, nghiêng đầu chau mày suy nghĩ, trên tay là khay đồ ăn bốc khói, Cố Tư Bạch lên tiếng.“Đừng nghĩ nữa, là tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến.” Quân Dao suýt chút nữa làm đổ cả khay thức ăn, cái khay hơi chao đảo, may mà không việc bưng khay đặt lên bàn gần đầu giường, hỏi lại.“Anh bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn sáng đến?” “Ù.” “Tiểu Hoa biết anh tỉnh lại rồi, hóa ra ngoài tôi ra cũng có người biết à?” Đột nhiên khóe môi Quân Dao hơi trễ xuống, đột nhiên cô cảm thấy có chút thất vọng, không biết tại sao hôm qua cô cứ nghĩ vì mình cũng có xíu xiu quan trọng nên biết và giữ bí mật to lớn này cho Cố thiếu gia, không ngờ hóa ra cũng có người khác nét mặt có chút mất mát của Quân Dao, anh liền lên tiếng.“Em ghen à?” “Ghen?” Quân Dao chỉ vào người mình.“Anh ấm đầu à, tôi với anh mới quen nhau một ngày, ghen tuông gì đây?” “Vậy tại sao khi nghe tôi nói tôi bảo Tiểu Hoa đưa đồ ăn đến em lại có vẻ không vui?” “Ai bảo thế?” Quân Dao cứng miệng, “Chỉ là tôi đang suy nghĩ thôi.” “Suy nghĩ gì?” “Suy nghĩ gì kệ tôi, anh quản được à?” Vừa nói Quân Dao vừa bưng bát cháo đến bên, múc một thìa, thổi phù phù rồi đưa đến trước mặt Cố Tư hơi trừng mắt ra hiệu cho anh mau ăn Cố Tư Bạch lắc đầu, nói.“Tôi chưa đánh răng”.Thật muốn đánh cho anh một trận trong lòng thôi, Quân Dao đâu dám nói ra, cô dìu anh vào nhà vệ sinh, còn phải đứng ngoài cửa trông chừng kéo anh bị ngã hay bị gì lúc sau, Cố Tư Bạch bước ra, khuôn mặt anh còn vài giọt nước nhỏ li ti đọng lại, giống như sương mai đọng trên cánh Dao thật muốn gõ đầu mình một cái, sao đột nhiên lại đi so sánh kì quặc như vậy chứ? Cô đỡ anh trở lại giường, sau đó bắt đầu đút cháo cho anh ăn, cũng quen với việc này rồi nên cô không có ý kiến đến thìa cháo thứ ba, đang đưa đến bên môi Cố Tư Bạch, cô đột nhiên rụt tay lại, làm người nào đó há miệng ra lại phải ngậm vào, dáng vẻ không Quân Dao đầu để tâm chuyện ấy, cô hỏi.“Anh không hề ra khỏi phòng, vậy làm sao báo Tiểu Hoa được, Tiểu Hoa cũng không tỏ vẻ bất ngờ hay SỢ sệt, chứng tỏ đã biết lâu rồi, đúng không?” Cố Tư Bạch hơi mỉm cười.“Thông minh lắm.” Quân Dao trọn tròn mắt, vậy là cô đoán đúng ư? “Tiểu Hoa đã biết anh giả bệnh từ trước?” Cố Tư Bạch gật đầu, anh nhìn cô chăm chú.“Tôi tỉnh rồi thì đâu muốn người khác nhìn thấy hết cơ thể mình nữa.” Mắt Quân Dao càng trừng lớn, anh đang nói cái gì vậy hả? Ba tháng qua, suốt ba tháng trời, ngày nào có cũng phải “nhìn” anh tay Quân Dao siết chặt, hận không thể cắn chết người đối diện.“Em thì khác, vì em là vợ tôi, trước sau gì cũng nhìn thấy cả thôi.” Cố Tư Bạch sợ lửa cháy chưa đủ lớn, tiếp tục thêm dầu.“Cái đồ đáng chết nhà anh, hôm nay tôi liều mạng với anh!!!”.
cố thiếu gia đừng giả vờ nữa quân dao